Freud gọi quyển sách này của Dostoyevski là quyển sách vĩ đại nhất từng được viết nên. Dr Jordan Peterson khuyến đọc tất cả tác phẩm của ông. Nietzsche nhắc đến Dostoyevski là một nhà tâm lý học dù nhà khổng lồ văn học này không đào tạo qua trường lớp tâm lý nào.
1000 trang sách với rất nhiều nhân vật lớn nhỏ đan xen bởi lời dẫn truyện, Dostoyevski viết hết cả ruột gan của người ta ra. Không một cảm xúc nào, một suy nghĩ nào của bất kì nhân vật lớn nhỏ nào được bỏ qua. Có lẽ vì vậy mà người ta gọi ông là nhà tâm lý học?
Quyển sách này có lẽ nội dung cốt lõi lớn nhất nói về mối quan hệ phức tạp của người với người, đặc biệt trong gia đình và tình yêu và trên hết mối quan hệ với chính mình. Dostoyevski viết về tình yêu và ham muốn, về sự căm ghét và lòng thù hận, về lòng kiêu hãnh và sự phản bội. Trên cả những xúc cảm cơ bản này của con người, Dostoyevski tiến đến bậc nhận thức cấp cao khi viết về sự mâu thuẫn nội tâm sâu sắc (qua nhân vật Ivan), chiến tranh bên trong anh giữa tình yêu và danh dự, bổn phận và sự căm ghét sâu sắc về gia đình và cuối cùng, về niềm tin của thời đại cũ (là tôn giáo) và lý tưởng tri thức hiện đại của thời đại mới (là khoa học và sự vô thần). Dostoyevski cũng đặt dấu chấm hỏi lớn về sự tồn tại của Chúa và sự lựa chọn của con người (free will), về thiện ác và khiến người đọc nghĩ về ý nghĩa cuộc sống.
Người ta nói bạn bước vào đọc quyển sách này và bước ra khỏi nó là một con người khác.
Một quyển sách quá khổng lồ để tóm tắt qua một bài viết nhỏ của mình, mình mong mọi người có thể tìm đọc quyển sách này, bản tiếng anh và hiện ở Việt Nam đã có bản dịch của nhà xuất bản Đông A.